Sương Anh

Café Buồn



 
Café đặng đắng đen màu
Giọt rơi nào khác giọt sầu lòng tôi
Muỗng khua từng tiếng vỡ đôi
Thiên đàng hụt hẫng mộng đời chông chênh
Phố khuya lẻ bóng buồn tênh
Đêm buồn sương lạnh mông mênh dòng đời
Còn đâu cỏ biếc lưng đồi
Café chung tách ngọt môi thơm nồng


Tiễn em tách bến qua sông
Mình ta ở lại nghe lòng hanh hao
 

Được bạn: HB 15.04.2008 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Café Buồn"